Tổng Thống Trump Chia Gia Tài
Tổng Thống Trump Chia Gia Tài
Xã Hội Cần Một Cái Nhìn Trung Thực (Kỳ III)
Bang!
…
Thiên đường trên trái đất có nền văn hoá
chung, không có chiến tranh, tất cả đều là anh em, không còn người bóc lột người,
cùng làm cùng hưởng… của loài người bằng xương bằng thịt thật không dễ đến chút
nào.
Sự đụng độ giữa chủ nghĩa toàn cầu hoá và sự
cấp bách quay về chính đốn, tái thiết quốc gia ngày càng thấy rõ. Người dân
không chừng phải chịu khổ dài dài trước khi có kết quả Một Đất Nước Hoa Kỳ Vĩ Đại
trở lại. Ông Trump và Dân chủ cùng chia xẻ một gia tài, xem ra cơm chẳng lành
canh chẳng ngọt chút nào. Thời thế khó khăn, người ngay thật khó có chỗ đứng. Tồng
thống Trump giành hết gia tài nên từ đây bị theo dấu từng bước chân và bị tấn
công liên tục:
BÊN NGOÀI:
1. Nạn
khủng bố
không còn là chòm nhóm không đáng kể- JV
team (jayvee) như TT Obama nhận định mà nó đã phát triển nhanh, lan tràn trên
dưới 29 nước, với tên gọi là ISIS chủ trương giết người ngọai đạo, người các
tôn tôn giáo khác, người không tôn giáo, người Mỹ . . . Chúng không từ bất kỳ
phương tiện dã man nào: đánh bom tự sát, cho xe ủi thẳng vào đám đông, bỏ người
vào lồng sắt nhận nước hay thiêu sống, cắt đầu… Đạo quân này đã chiếm phần lớn
lãnh thổ Iraq. Nguồn tài chánh chính nuôi dưỡng chúng là dầu. Chúng hoạt động mấy
năm qua và tiếp tục lan tràn không dễ gì tiêu diệt. Người CH gọi cái tên HG cực
đoan (chứ không phải tất cả người HG) một cách thoải mái tự do như thực, nhưng
DC thì không dám, tròng tréo làm gì để phải mất lòng một số dân Mỹ. Dù sao thì
phiếu của người HG dễ gì rơi lạc vào thùng của CH.
Theo lời TT, chính phủ mới đang nghiên cứu
phương thức tiêu diệt ISIS như thế nào. Kế hoạch như thế nào, như TT Trump đã
nói, ông sẽ không thông báo trước sẽ đánh lúc nào, ở đâu và bằng phương tiện gì
như TT Obama đã làm. DC rảnh một việc, tạm ngưng đánh.
2. Một
Trung đông như chảo dầu sôi,
Libya bị tàn phá, Iraq khủng bố ISIS hoành
hành, Syria trở thành bễ máu, đất nước tang hoang thành đống gạch vụn, cảnh màn
trời chiếu đất tang thương. Hậu quả tồi tệ nhất, ảnh hưởng cả thế giới là làn
sóng người bỏ nước ra đi tìm chỗ trú; thế giới phải kinh hoàng, trật tự an toàn
của thế giới bắt đầu cuộc thử thách chưa từng thấy từ cuối nhiệm kỳ của TT Obama.
Khủng hoảng di dân có lẽ còn kéo dài không biết đến khi nào. Việc giải quyết còn
nhiều khó khăn, DC chắc phải bận rộn vì còn nhiều cơ hội để đánh tới.
3. Nga
mọc sừng
Lằn ranh đỏ ở Syria còn không; kế hoạch thế
nào mà để cho Nga nhảy vào Syria phỏng tay trên làm cho bàn cờ kẹt cứng trong
khi vai trò lãnh đạo từ đàng sau của Mỹ - thời TT Obama? Đành bó tay hay tấn thối
lưỡng nan? Sau khi DC thất cử, trước khi ra đi, tổng thống Obama mới đùng đùng cấm
vận kinh tế và đóng cửa hai cơ sở ngoại giao, đuổi 35 nhà ngoại giao cũng vợ
con họ về nước. Một cái đinh cuối cùng đã đóng vào chiếc quan tài quan hệ ngoại
giao và chôn vội – Người kế nhiệm muốn tái lập quan hệ phải chịu khó mà đào lên
chứ không dung “reset button” như bà Clinton được. Tổng thống Obama lấy lý do
là Nga hacked hệ thống email của DC - chuyện dài dòng bên binh bên chống, nhiều
bài báo và tin đài đã nói; kẻ chỉ tay bên đông, người chỉ bên tây, không thống
nhất. Và kết quả nhận được là sự tử tế của Putin đối với gia đình các nhân viên
ngoại giao của HK thay vì trả đũa như mong đợi. Một bước hụt hẫng của TT Obama trước
khi sân khấu kéo màn! TT Bush đã cố gắng xây dựng quan hệ, Obama và bà Clinton bắt
đầu mối quan hệ trở lại bằng “reset button” nhưng thất bại nặng, ngoài một đống
gạch vụn lộn xác người và thuốc súng ở Syria còn thêm món mới - thế cờ kẹt tặng
để đời cho TT Trump. Người ta thường nói, chỉ có Trời hại mới hư. Vì tương lai
của dân Mỹ, Ơn Trên đã giao trách nhiệm, hy vọng sẽ tiếp tục giúp tổng thống Trump
tháo gỡ mọi gút mắc mang lại thành công cho nước Mỹ, người Mỹ. Ngày nay vẫn còn
có người cứ tiếp tục chửi Putin, kết tội Putin lá ác tặc… đòi trả đũa thế này
hay thế kia. Làm như thế có mang lại kết quả tích cực nào không? Có đem lại một
giải pháp thích hợp không hay có nhai xương được hắn không? Ngược lại, không ít
người tin tưởng, ủng hộ và cho tổng thống mới có cơ hội lãnh đạo, lập chính
sách ngoại giao thích hợp với tình hình mới. Ông Trump không chửi cũng không hề khen Putin là người tốt mà chỉ
khen Putin là người lãnh đạo MẠNH và THÔNG MINH. Người ta cũng có thể nêu một số
câu hỏi:
a) Lời khen này có chọn lựa khéo léo, sắc
sảo không? Khổ cho những ai có thành kiến sâu nặng cứ chỉ trích mà không cần suy
nghĩ hoặc cũng có thể suy nghĩ không ra!
b) Hoa Kỳ và Nga đang có kẻ thù chung là
Khủng bố HG cực đoan. Tại sao Nga - Mỹ không thể hợp tác cùng đánh?
c) Hai bên có chế độ chính trị và quyền lợi
khác nhau. Putin hay Tập có trách nhiệm với dân chúng của họ. Họ đều là kẻ ác
thế nào có phải là trách nhiệm của Mỹ không?
d) Tại sao TT Trump không thể đặt mối
quan hệ miễn là có lợi cho HK và không làm hại đến thế giới, trong khi TT Bush
và Obama đã làm mà thất bại?
e) Iran, Nga, Tàu, khủng bố, đánh hết, chống
hết một lượt hay phải làm thế nào?
4. Di
dân hợp pháp, bất hợp pháp, người tỵ nạn và nguy cơ khủng
bố
a)
Về di dân, dân tỵ nạn và nguy cơ khủng
bố
Di dân và dân tỵ nạn có nguy cơ khủng bố xâm
nhập vào Âu châu như nước lũ khi vỡ đê, rào giậu không ngăn nổi, làm rung rinh
giềng mối của cả Liên Âu, gây nên nỗi lo kinh hoàng và Brexit là hiện tượng tự
nhiên bắt đầu một trật tự mới.
Di dân bất hợp pháp du nhập vào Hoa Kỳ trường
kỳ, lên xuống như thủy triều. Càng ngày họ càng có hành động thái quá tưởng chứng
như họ có quyền như công dân Hoa Kỳ; biểu tình chống cả chính phủ, đòi hỏi nhiều
thứ ở khắp nơi. Những năm của chính quyền
Obama, làn sóng di dân bất hợp pháp tràn ngập; hàng loạt trẻ em được cha mẹ chúng
cho đổ bộ qua biên giới lỏng lẻo theo sau cách bắt rồi thả, và sau khi TT Obama
ban hành Luật trì hoãn trục xuất di dân bất
hợp pháp dưới 31 tuổi đã đến Mỹ trước 16 tuổi. (DACA = Defered Action for Childhood
Arrivals).
Để giải quyết tình trạng an ninh lỏng lẻo,
cơ hội cho khủng bố len lỏi vào chương trình di dân và tỵ nạn, trong khoản 20
ngày đầu tiên làm việc không kịp ngủ, TT Trump đã ký nhiều sắc lệnh, trong đó sắc
lệnh TẠM
THỜI ĐÌNH HOÃN chương trình nhập cảnh các loại 90 ngày và người tỵ nạn 120 ngày
để chính phủ có đủ thời gian thiết lập phương pháp thanh lọc thật kỹ hầu tránh
khủng bố xâm nhập đối với 7 nước: Iraq, Syria, Sudan, Iran, Somalia, Libya, and Yemen
- điểm nóng có khủng bố, xã hội trong tình trạng vô chính phủ, không có hệ thống
điều tra, lưu trữ lý lịch đáng tin cậy. Tổng thống lặp đi lặp lại nhiều lần rằng
ông sẽ thực hiện chính sách thanh lọc vô
cùng kỹ lưỡng (extreme) để bảo vệ an ninh, loại trừ khủng bố xâm nhập. Việt
nam không có khủng bố, không có trong danh sách – hoàn toàn không. Ông cũng đã
tuyên bố điều chí lý mà chưa có vị TT nào đề cập đến rằng HK chỉ nhận người đến với lý do tốt, họ phải là người yêu nước Mỹ, tôn
trọng Hiến pháp HK, yêu người Mỹ, yêu xã hội Mỹ, và yêu lối sống của người Mỹ.
Điều này, người Việt không có gì phải lo sợ, ngoại trừ trường hợp muốn sang Mỹ
để thực hiện mưu đồ chống Mỹ hay tham gia tổ chức hoạt động cộng sản công khai
hay trá hình ngược với lời thề. Ở HK hay bất kỳ nơi nào có nhiều tự do thì xã hội
càng phức tạp chứ không dễ dàng nhận ra như ở Việt nam, người dân ở đây cần cân
nhắc cẩn thận để khỏi bị lừa.
Sắc lệnh vừa bắt đầu thi hành thì trống kèn
truyền thông tả khuynh và phe DC lên diễn đàn họa theo, chỉ trích và chống lại
sắc lệnh gọi là “Cấm HG!...” mặc dù trong sắc lệnh không hề có một câu - một chữ
cũng không! Một số người có thẻ xanh ra vào bị kẹt trong chuyến bay vào giờ sắc
lệnh có hiệu lực cũng bị tạm thời giữ lại, làm trật tự ở phi trường trở nên rối
loạn. Được nước, người di dân, dân bất hợp pháp và tập hợp những người chống TT
nổi lên đốt phá, đánh người nhiều nơi.
Ông James L.
Robart thẩm phán Liên bang Seattle ra lệnh tạm thời ngăn chặn sắc lệnh nói trên
của tổng thống. Dân các nước ồ ạt mang visa để trở vào và người người lại ồ ạt
kéo vào. Tổng thống Trump và Hành pháp không đồng ý và kháng án lên toà Ninth
Circuit. Theo bộ Nội An trong phần “Quyền hạn (Authority) có nói: Phần Hành
pháp, theo điều khoản 212 (f) luật Di dân và Quốc tịch (INA) tổng thống có
quyền ra sắc lệnh đình chỉ cho người nước ngoài ở bất kỳ tầng lớp nào nhập cảnh
để bảo quốc an dân. Quyền hạn này hầu như mọi tổng thống đều thực thi từ thời
tổng thống Carter, và là một phần của luật di dân từ khi luật INA được áp dụng
năm 1952. Nhiều luật sư chuyên về nguyên tắc phân quyền, quí vị thẩm phán về
hưu và White House khẳng định rõ ràng TT có toàn quyền ra sắc lệnh có liên quan
đến an ninh đất nước và ngoai giao. Nhưng cuối cùng toà kháng án (3 người) cũng
tiếp tục giữ nguyên lệnh của ông thẩm phán nói trên. Nếu ta bảo rằng không có
bằng chứng khủng bố nào đã xảy ra từ các nước nói trên thì biết trả lời sao? TT
đang nhận trách nhiệm bảo quốc, an dân, đang thực thi kế hoạch ĐỀ PHÒNG chứ không phải dời xác chết ra khỏi lằn đạn hay đợi
có 3000 người chết như 9/11 rồi mới rút kinh nghiệm! Trong
mấy ngày qua, số người được cơ hội, ở các nước nói trên gia tăng con số nhập
vào Mỹ. Trong tình huống bất an này, nếu khủng bố vượt được rào an ninh vào Mỹ trong
lúc chính quyền mới, nhân sự chưa đủ, chưa có kế hoạch thanh lọc cụ thể, chắc
chắn cho tình hình mới thì không biết trách nhiệm sẽ thuộc về ai? Đã có chỗ
chịu, TT Trump đã mau mắn để dành món ấy cho ông thẩm phán: (*1) “Tôi đã hướng dẫn cho Bộ Nội An kiểm tra
người nhập cảnh RẤT CẨN THẬN. Toà đã làm cho công việc trở nên rất khó khăn”
và “Thật
không thể tin nổi một thẩm phán đã đặt đất nước vào hiểm họa. Nếu có chuyện gì
xảy ra thì trách ông thẩm phán và toà án. Người ngoài tràn vào. Tệ thật!” Người
ta có cách nhìn khác nhau nhưng sự thật không bao giờ xa rời nguyên tắc nhân
quả.
Nước Việt nam không
phải là ổ khủng bố mà nhiều người còn chờ hàng năm - mười, mười mấy năm thanh
lọc, từng bước theo thủ tục mới được vào Mỹ; người ở đảo có khi hết đời, đến
hết thời Obama vẫn chưa được dời gót thế mà vẫn có những ông bà vì đảng ta, vì
mưu đồ chính trị mà hè nhau chống bán, chỉ trích sắc lệnh của tổng thống - tạm
hoãn chương trình trong 90 – 120 ngày để cho cơ quan an ninh vừa thở vừa dò dẫm
thanh lọc. Quả là điều không tưởng tượng nổi! Trong sắc lệnh của TT TẠM
THỜI ĐÌNH HOÃN chương trình nhập cảnh (các loại 90 ngày và người tỵ nạn 120
ngày - 7 nước: Iraq,
Syria, Sudan, Iran, Somalia, Libya, and Yemen - điểm nóng có
khủng bố (*2) nguyên văn/ xem link ở cuối bài) không hề đá động đến người Việt,
nước Việt nhưng mới đây nhiều vị đã diễn dịch hù dọa cả đồng bào của họ. Tội
nghiệp, khiến quí ông bà, anh chị em không biết tiếng Anh đang chờ thay đổi
tình trạng di trú nơm nớp lo âu, tưởng chừng như Mỹ bây giờ trở thành nước độc
tài Hitler!!! Mưu đồ chính trị đã thất bại khi tung tin rằng sắc lệnh “Cấm HG”
mặc dù trong đó không có một câu, một chữ cũng không - bây giờ lại quay sang giai
đoạn mới là hù dọa, gieo rắc sợ hãi, hoang mang! Quí ông bà ở Vn lo sợ hơn nửa
đời đã qúa đủ. Hãy cứ ăn ngủ ngon, không gây án hay vi phạm tội gì thì cứ việc
ăn ngủ ngon, không có gì phải lo; sẽ không có ai dám gõ cửa lôi mình ra đi
nhốt, trục xuất hay thủ tiêu cả. Kẻ gieo rắc mối bất an mới đáng sợ.
Quyết định của toà
như thế, người ủng hộ phe ta có nên vội vàng huênh hoang treo cờ chiến thắng,
ca khúc khải hoàn không? Mà chiến thắng cái gì? Không lẽ tranh đấu để cho di
dân, hay tỵ nạn mang hồ sơ cá nhân không thể kiểm chứng từ các nước thường có
khủng bố được tràn vô nước mình là chiến thắng? Tổng thống đang phải đối đầu với sự chống đối
của DC hầu hết mọi ngõ ngách; tưởng chừng chỉ có DC cấp tiến mới đúng. Mặt khác
phải thiết lập trật tự, hệ thống phòng nguy, bảo vệ quốc gia, dân chúng. Thực
ra, thẩm phán cũng là con người, quyết định rất nhiều khi do diễn dịch luật
pháp theo quan điểm cá nhân, chính vì vậy mới có lá phiếu hơn thua để quyết
định. Ai cũng biết có bà cấp tiến, có ông mang tư tưởng xã hội chủ nghĩa, có
ông bảo thủ quyết gìn giữ giềng mối xã hội tốt đẹp theo kim chỉ nam Hiến Pháp
(liberal, socialist, conservative). Ví dụ cụ thể như Bộ luật bảo hiểm y tế (ACA
còn gọi nôm na là Obamacare) lên toà tối cao pháp viện được thông qua chỉ có
một phiếu (5 trên 4), DC ăn mừng thành tích vĩ đại để bây giờ sắp thành đống
giấy vụn; Quốc hội đang phải khổ công lựa ra phần lấy ít hơn phần bỏ vào thùng
rác.
Về việc trục xuất di
dân bất hợp pháp tội phạm, TT đã nói trước khi bầu cử rất nhiều lần, ông sẽ thi
hành luật lệ có sẵn trong sách luật. Những
vị tiền nhiệm cứ nói mà không làm, hoặc làm kiểu chính trị mị dân. Những điều
luật này được TT Clinton, Obama nghị viên và Obama tổng thống hùng biện ủng hộ trên
đài, quyết tâm thanh lọc, trục xuất, không để luật di dân bị lợi dụng. Chính
phũ Obama cũng đã thi hành lệnh này, nhưng truyền thông nín thinh, không trống
kèn hay phim ảnh rầm rộ, và DC & CH đã không có chuyện chống đối. Năm 2015
hơn 2000 dân lậu mãn tù có cả trọng tội, và nằm trong diện trục xuất nhưng các
nước không chịu nhận lại của hôi, chính phủ Obama thả ra cộng đồng và đã bị chỉ
trích nặng nề vì có nhiều kẻ đã chạy vào thành phố bảo hộ để được bảo bọc (như
Tô giới Anh, Pháp ở Tàu) và tiếp tục gây án. Ngành Hành pháp chỉ thi hành luật pháp đã có sẵn một cách cấp bách và nghiêm minh thì bị DC phản đối; truyền thông tả khuynh
không vừa ý, cùng nhau thổi phồng, bôi bẩn tổng thống; người dân đã có thành
kiến, bị kích động chống đối, biểu tình, đập phá. Tại sao?
Ở xứ tự do, việc xảy
ra hàng ngày có đầy màu sắc, thiên hình vạn trạng “ma ma, Phật Phật lẫn lộn khó
phân” nhất là con buôn đảng phái chính trị. Khác với ở Việt nam, bà con có bản
tính đơn thuần, thường có thói quen rụt rè lo sợ khi gặp các vấn đề của xã hội
mới. Họ cần rèn luyện để có óc phán đoán khách quan, tinh thần tự chủ cao để tự
mình nhận chân sự thật trong bất kỳ vấn đề nào. Có như thế họ mới mong tránh
khỏi bị cuốn hút làm con cờ của mưu đồ chính trị do chính người cùng ngôn ngữ. Người
Việt, nước Việt không dính dáng gì đến
chương trình, ngoại trừ trường hợp nhập cư bất hợp pháp mà còn là tội phạm
thì từ nước nào cũng bị trục xuất. Ngoài ra không có gì phải lo sợ cả. Người
mới cần sáng suốt hưởng đời sống tự do thoải mái với nhân quyền đầy đủ như mọi
công dân, đừng để ai tuyên truyền, gieo rắc sợ hãi và căm thù. Người Việt đã
chịu đựng quá đủ ở trong nước rồi! Điều đáng sợ là hiện nay, lợi dụng tình hình
an ninh căng thẳng, một số người nhân danh kẻ cứu tinh đang phao tin thất thiệt,
nhằm gây mất lòng tin đảng này hay đảng kia, dĩ nhiên là họ có mục tiêu. Ở Mỹ,
từ một dự luật đến thành luật để thi hành không phải là việc dễ, không phải như
tự vẽ bùa. Cộng Hoà và Dân Chủ là hai chính đảng, không có đảng nào, không có Cộng Hòa nào làm luật nhằm đe dọa hay tước những quyền căn bản có
sẵn của di dân, của người tỵ nạn hay con người cả. Để tự giải đáp thắc mắc hãy
thử nghĩ, người Mỹ có ngu gì mà cho CH đại thắng đến như thế?
b) Về biên giới:
Biên giới phía nam của HK, bà Clinton thất cử một phần cũng
do tư tưởng mở rộng biên giới (open border) xây câu thay vì xây tường. Ông
Trump đòi xây tường và Mễ sẽ trả, cử tri của ông ủng hộ rất nồng nhiệt. Ông không
nói Mễ sẽ trả như thế nào. Đối phương và những cái loa của mình tấn công tới tấp
và bỏ thêm vào chữ “BẮT” để bài ca dân vận
có hiệu quả hơn. Nghe phong phanh một vài người CH nói khó thực hiện, truyền thông
phe ta vội châm biếm là tường chưa xây đã sập! . . . Sự thật, bình tĩnh xem lại
thì hàng rào đã có nhưng không đạt hiệu quả ngăn chặn dân lậu và ma túy, nay xây
lại bức tường chỉ là thay đổi vật liệu chắc hơn mà thôi. Và việc chi trả là quả
bong Mỹ - Mễ đá qua lại cho đúng bài bản chính trị và ông Trump đã chừa đường
cho mình là trả bằng cách này hay cách khác cũng vậy thôi. Dĩ nhiên là theo lối
nói từ đầu người ta đã hiểu ý rằng Mễ sẽ
trả qua các thương lượng giao dịch kinh tế theo nguyên tắc là hai bên cùng có lợi
mà ông Trump đã thừa biết. Bức tường đang được lên kế hoạch. Thế là DC bớt khổ
lo xeo nạy cái tường!
5. Iran
như con thú hoang sổng chuồng
Được
cả hơn tỷ tiền cash qua thoả hiệp hạt nhân nhưng Iran vẫn thói nào tật ấy không
kiên nể Mỹ cũng như thế giới như chính phủ Obama mong đợi. Sau khi nhậm chức TT
Obama đã sớm tuyên bố gạt bỏ chọn lựa quân sự để mở lại quan hệ. Và thoả hiệp
đã ký với Iran đã bị Cộng Hoà, tổng thống và Isareal chỉ trích kịch liệt.
Và mới đây sau khi Iran bắn thử vũ khí, thử
ballistic missile đe dọa nền an ninh HK, các nước đồng minh và hoà bình thế giới,
chính phủ Tổng thống Trump lập tức tuyên bố đặt mọi chọn lựa đối phó lên bàn trở
lại, công khai cảnh báo và mở lại cấm vận. Một số dân Iran cuồng nhiệt ủng hộ
giáo chủ của họ xuống đường, đốt cờ Mỹ, đả đảo chính phủ Trump. Chúc mừng họ, cứ
dư cơm mà ra đường hò hét. Người tự do ai bênh vực Iran cũng chẳng sao, có chuẩn
bị đốt cờ thì nên làm sớm trước khi có luật mới về bảo vệ lá cờ Mỹ vì TT đã từng
nhắc ông rất khó chịu với những kẻ khinh miệt lá cờ và ông tuyệt đối trung
thành với linh hồn của tử sĩ đã vì nó mà hy sinh.
6. Trung
cộng làm chủ Biển Đông, Bắc Hàn vẫn nghiện thuốc nổ.
Trung cộng làm chủ Biển Đông tha hồ làm mưa,
làm gió, xây dựng căn cứ quân sự ngay ở yết hầu của biển Đông đe dọa an ninh
toàn vùng. Giống như “ăn xôi chùa ngọng miệng”, Mỹ bị nghẹn cái gì mà mấy năm
qua lập lờ chẳng thắng chẳng thua, chẳng nói gì, làm gì xem cho hồn, để cho
Trung cộng bồi đắp đảo và xây cả một khu quân sự một cách bất hợp pháp. Còn phải
kể thêm rằng Mỹ đón rước họ Tập rất trọng thể, thảm đỏ và 21 phát đại bác,
trong khi Trung cộng đáp lại bằng dự tiếp đón rất lạnh nhạt và hắt hủi: “Đây là
nước của chúng tôi”. Xoay trục! tổng thống
ta xoay trục về Biển Đông đó! Từ ngữ đao to búa lớn hoa mỹ của mấy ông tiến sĩ
nhà mình, 8 năm nghe hoài cũng chán. Mỹ lên tiếng giống như lấy lệ, đi vòng tuần
tra rồi đâu cũng vào đó, toà án quốc tế phán rồi như không. TT Obama lượn một
vòng biểu diễn sự lịch lãm của tổng thống HK, gây tiếng vang, gieo chút hy vọng
vào lòng người dân khốn khó đang mang số phận hẩm hiu mấy chục năm qua đang
mong mỏi tự do từng giờ - như nắng hạn lâu năm gặp vài giọt mưa rào. Kết quả là
sự bỏ cấm vận đã dễ dàng lướt qua, tình hữu nghị Mỹ và nhà cầm quyền Vn được thắt
chặt và để bán vũ khí sát thương cho nhà cầm quyền. Có lẽ bây giờ người dân -
những con người khốn khó đã rõ chính trị là gì.
Phi luật tân thắng lý nhưng thiếu sự nhiệt
tình ủng hộ của Mỹ, nổi điên tìm chỗ dựa cho cho chắc, cho bỏ ghét. Mấy ông lại
xoay sang biện minh rằng ông Rodrigo Duterte, tổng thống Phi có dòng dõi mấy đời
thân Trung cộng! Thuyết lãnh đạo từ phía sau không chỉ để lại một Trung đông
điêu tàn mà còn để cho Trung cộng vươn lên và Mỹ tụt xuống.
Bắc Hàn cũng thử vũ khí và đe dọa HK. Trước
khi bầu cử ông Trump cũng từng nói Trung cộng có trách nhiệm kiềm chế tay chân
của họ, nếu không thì ảnh hưởng đến quan hệ hai nước. Trung cộng dùng Bắc Hàn
làm đòn bẫy để mặc cả. Cứ thử đi xem thì biết chính phủ Trump có xìu ễnh không?
Khi còn tranh cử ông Trump đã từng lặp lại rất
nhiều lần rằng về kinh tế thì Trung cộng lợi dụng quan hệ tử tế của HK mà ăn hiếp.
Một cú thọt lét mà xưa nay không ai dám làm, tổng thống trả lời điện thoại của tổng
thống Đài loan, mấy ông tiến sĩ nhà mình ủng hộ DC vội vàng rùm beng chỉ trích ông
Trump không biết gì cả, làm mất ổn định
trong vùng! Bây giờ TT vừa trả lời điện thoại của họ Tập, trong đó tổng thống
trả lời “yes” giữ thoả thuận từ 40 năm qua về chính sách một nước Trung hoa. Họ
đã thoả mãn chưa? Làm gì có, TT bị chỉ trích ngược lại là ông này bị nắn gân, bị
thử thách, không biết gì, trước sau không thống nhất, thay đổi lập trường rồi;
có tác giả bỏ công tìm lời ông giáo sư này, nhà nhân định kia, vân vân… trích
ra vài lời để dẫn chứng, gièm xiểm. Không kể đến cương vị TT đối phó với vấn đề
tồn tại mấy thập niên, trong đời thường, đốt đuốc đi tìm xem có ai ngu đến độ
trả lời:“Tôi không đồng ý chính sách một
Trung hoa!” ngay khi chỉ có mấy phút nói chuyện qua điện thoại lần đầu. Họ
Tập như bị đổ nước sôi vào “đt”, sốt ruột không còn chịu nổi mới hỏi. Và tổng
thống đã ra toa cho một viên thuốc an thần, rồi tha hồ mà cười thầm.
Những gì mà người ta biết chỉ là mặt nổi,
còn điều khoản mật ước phức tạp giữa các chính phủ thì không ai biết. Những ứng
phó như thế nào tùy chiến lược lâu dài của mỗi bên và những biến cố xảy ra
trong, ngoài dự liệu. Hãy còn quá sớm, cho nên tốt hơn hết là tạm thời chờ xem
thay vì bừa đại rồi phải làm cỏ mệt lắm.
TRONG NƯỚC:
7. Đất
nước yếu nhược - xã hội chia rẽ, phân hoá.
Nạn kỳ thị ở xã hội nào cũng có. Xã hội Hoa
Kỳ có cái tên Hợp Chủng, sự kỳ thị qua lại giữa người có màu da khác nhau thật
là điều khó tránh cho nên mới có luật cấm hẳn hòi. Xã hội rất dễ phân hoá do người
lãnh đạo hay kẻ cầm cân nẩy mực nhất là khi sự chia rẽ nằm ủ sẵn ở đó. Sự rối
ren phân hoá có khi từ những sự kiện xảy ra bất thường do đột biến, do con người
bất cẩn, vô tình hay do chủ ý, qua thời gian tự nó sẽ phơi bày. Sau những vụ chết
người khó tránh và đáng tiếc trong khi cánh sát thi hành công vụ nhất là giữa cảnh
sát da trắng và người da đen, thay vì dàn xếp theo kinh nghiệm dân gian, chuyện
đâu còn có đó, sẽ có luật pháp phân xử trắng đen, vài lời kích động như chêm dầu
vào lửa sẽ gây thêm thù hằn, chia rẽ sâu hơn. Đến khi rõ việc qua điều tra và phân
xử đâu ra đó thì xã hội đã nát bấy rồi. Cũng từ những biến cố như thế mà một tổ
chức mới ra đời “Mạng Dân Da Đen Quan Trọng” (Black Lives Mattter) khiến chia rẽ
chủng tộc sống dậy và trở nên trầm trọng. Theo lẽ thường, lời kêu than đẻ ra từ
phía cảnh sát “Mạng Cảnh Sát Quan Trọng” (Blue Livves Matter) để ủng hộ cảnh
sát sau nhiều vụ người Mỹ da đen phục kích bắn giết, hay biểu tình công khai tấn
công cảnh sát. Nhiều tổ chức kêu gọi nên
sửa lại là “Mọi Sinh Mạng Đều Quan Trọng” (All Lives Matter). Người dân quá thất
vọng với xã hội chia rẽ, bất mãn kiểu mị dân, phải đaọ chính trị mới bầu lên một
ông TT dám nói thẳng, làm thật không sợ bất kỳ thế lực nào, không bị mua chuộc,
có quyết tâm đem lại thịnh vượng đất nước, sửa lại xã hội, mang lại an bình cho
dân - một ông TT dở ẹt, không biết nói phải đạo chính trị, không biết làm chính
trị mị dân, không biết dùng phải đạo chính trị, cứ thẳng thừnglàm việc.
8. Bộ
Luật thường gọi là Obamacare tự sụp đổ
Thay vì tên huý là Luật Bảo hiểm Y tế Khả Chấp
(ACA = Affordable Care Act) chỉ có một bên làm ra, thông qua bất kể lời cảnh
báo, ngăn chặn của đối lập bất thành vì tính khả thi và ảnh hưởng đến đời sống
của toàn dân. Và như chiếc xe đã đụng phải tường, TT Clinton cũng phải kêu lên
là bộ luật điên rồ nhất thế giới, ngay trước ngày bầu cử. Lời hứa lặp lại hàng
trăm lần của TT Obama rằng với bộ luật này gia đình sẽ tiết kiệm $2500/năm; ai
muốn giữ bác sĩ của mình, muốn giữ bảo hiểm cũ của mình thì bảo đảm giữ được – tất
cả đều lòi ra là không có thật, bây giờ như cái bong bong bơm đầy không khí nhận
chìm, nay đã tuột dây trồi lên mặt nước. Người nào không mua bảo hiểm sẽ bị phạt,
và giá bảo hiểm gia tăng nhiều nơi không còn mua nỗi. Bộ luật tự nó đang sụp đổ.
Thật tình mà nói, ai cũng mong bảo hiểm cho
không, hoặc giá bảo hiểm rẻ. Luật này có lợi cho những người không có lợi tức
hay lợi tức thật thấp, còn loại đều không thoát khỏi giá cao, tiền khấu trừ
cao, và mức chọn lựa bảo hiểm lại thấp. Không mua thì bị phạt chứ đâu phải cho
không. Một bộ luật tốt cho số rất ít mà thiệt thòi cho đa số thì rõ ràng nó
không hoàn toàn phù hợp, chưa nói đến ảnh hưởng đối với sự phát triển kinh tế. Bộ
luật rất phức tạp, gần 3000 trang, quí vị nào biện hộ thì nên rõ ràng, tử tế một
chút, xin cho người ta biết mình đã đọc được mấy trang. Hiện nay, tổng thống và
Quốc hội đang gỡ bỏ và thay thế bằng bộ luật mới hy vọng hợp lý hơn, tốt cho
nhiều người hơn, tốt cho kinh tế hơn. TT cũng hứa không đá động đến Medicare. Dĩ
nhiên phải có thời gian để một bộ luật mới ra đời chứ không thể như mì ăn liền.
9. Một
khối qui lệ ràng buộc kinh tế.
Tổng thống nhiều lần đã nói có quá nhiều qui
định ràng buộc bất hợp lý do Cơ quan Bảo vệ môi trường trói buộc, ngăn chặn sự
phát triển kinh tế. Căn cứ vào một số nhà khoa học cho rằng sự biến đổi khi hậu
– hâm nóng toàn cầu là do khí thải con người làm ra tất cả. Ngu dân im lặng tự
hỏi không biết ảnh hưởng to lớn của Thái dương hệ (Solar System) đối với trái đất
còn không mà không thấy ai nói đến? Dù sao thì trái đất vẫn còn là một trong những
hành tinh quay chung quanh mặt trời, còn có nắng ấm, có mưa rơi, có tuyết rơi
giá buốt, còn có mặt trời mọc ở phương đông, lặn ở phương tây mà. Tìm hiểu
google thì thấy, không phải tất cả khoa học gia và các chính trị gia đều đồng ý
với thuyết cho rằng một ngày tương lai điạ cầu sẽ bị hâm nóng, băng tan chảy và
trái đất ngập chìm trong nguy hiểm. Người viết không phải là nhà khoa học nên
xin miễn bàn.
Tổng thống đã hứa và đang ký nhiều sắc lệnh thực
hiện CỞI TRÓI, gỡ bỏ những qui luật thái
quá, phi lý trói buộc để kinh tế phát triển, và hiện nay kết quả đã trông thấy
như cửa đã mở.
10. Một
Chicago bất an
Chicago
là thành phố bảo trợ của TT Obama - tội phạm nhiều nhất nước, nạn nhân và kẻ
gây án đều cùng chủng tộc. Có trên 4000 trong 8 năm qua, nhưng không hiểu vì
sao không thấy TT Obama đến thăm hay đề cập đến. (Ai có tin tức tốt hơn thì xin
cho biết). Xã hội không thể làm ngơ được nữa, một trong những lời hứa của TT là
sẽ cải thiện đời sống ở các cộng đồng dân da đen - một việc làm mà chưa có vị
tiền nhiệm nào quan tâm. Ông hứa thi hành luật pháp nghiêm minh đem lại trật tự
an toàn xã hội, tạo việc làm, nâng cao giá trị gia đình và chỉnh đốn giáo dục,
nguyên tắc là “khi có ánh sang thì bóng tối sẽ không còn”. Ông đã chỉ trích: Chicago tỉ lệ giết người cao vượt kỷ lục –
4331. Đã có 762 trong 2016; nếu Thị trưởng không làm được thì phải yêu cầu Liên
bang giúp đỡ chứ không thể để nhìn người chết hàng ngày như thế được.
11. Núi
nợ 20 nghìn tỷ dollars:
8 năm TT bush đối đầu hai cuộc chiến và làm ra nợ mỗi năm 543 tỷ mỗi
năm. Trong 8 năm qua chíến tranh không còn nhai tiền như thời TT Bush nhưng mỗi
năm TT Obama làm ra nợ hơn 1000 tỷ dollars. Chưa kể bao nhiêu khó khăn khác, một
gia tài đồ sộ là núi nợ 20 nghìn tỷ dollars cũng là một trong
những tảng đá trước cửa cho TT Trump.
12. Một
Đảng DC đại bại vừa qua
Một
đảng DC thất bại, mất lòng tin với dân chúng không hẳn là một thuận lợi cho TT
Trump bởi họ sẽ chống bất kỳ cái gì của TT Trump kể cả việc chọn TT chọn nội
các của mình để cho bộ máy chính quyền sớm bắt đầu hoạt đông.
Sau 8 năm những xì-căng-đan như sở thuế kỳ
thị, email của bà, Lãnh sự quán Benghazi bị tấn công, tin tức bóp méo; nội bộ
DC hư hỏng, Wasserman Schultz (Chủ tịch đảng) và bà Donna Brazile phải từ chức
vì cùng truyền thong ma giáo, gian lận trong bầu cử sơ bộ. Sự suy biến, phân
hoá xã hội đến mức cần cảnh báo cùng với một đảng DC thất bại. Tuy CH toàn thắng
nhưng sự thất bại của DC cũng là một trở ngại mà TT phải đối đầu chứ không hẳn
là một điều hoàn toàn có lợi. DC đã có một ứng viên có đầy tai tiếng – dễ vào tù,
tư chất tập thể của đảng suy đồi, đoàn kết bao che thái quá, thông điệp không
có gì mới mẻ, tự tin vào tài hùng biện phải đạo chính trị thái quá, bỏ quên sự
thật khó khăn của thường dân trung lưu, dân lao động, thành quả 8 năm không đủ
để tin – xã hội chia rẽ, những giá trị truyền thống lung lay, lo chuyện toàn cầu
hơn là quốc nội; đó là những lý do chủ yếu của sự thất bại chứ không phải do
tin tức ém nhẹm bị khui ra. Những hư hỏng của mình không bao giờ nhận để sửa mà
chỉ trích người khui! Một số người đến nay vẫn chưa nuốt nổi sự thất bại nhưng
truyền thông cứ tiếp tục nhận vào tin giả, diễn dịch xuyên tạc sự thật hoặc nhồi
sọ, kích thích căm thù, không chịu chấp nhận kết quả bầu cử mặc dù nó rất công
bằng và minh bạch. Không ít người bị kích động chia rẽ, xông xáo xuống đường
phái hoại khắp nơi. Gạt bỏ khía cạnh tranh giành quyền lực chính trị để chỉ
nhìn khía cạnh nhân đạo, ai mà chẳng đau lòng! Trong lưỡng viện Quốc hội DC quyết
ngăn chặn chính phủ mới chống, chống và chống, cái gì cũng chống. Cũng theo lẽ
phải thông thường, bình tĩnh xem có bao nhiêu người tin rằng đây là kế hoạch
xây dựng đảng hay góp tay xây dựng quốc gia? Dù sao thì cách hành xử như thế chỉ
là phản ứng hoàn toàn bất lợimà thôi. CH cũng đã có lần thua cuộc nhưng họ đã
nghiên cứu, tự sửa chữa và chờ thời cơ phục vụ chứ không xuống đường đốt phá,
đe dọa, làm xã hội bất an như bây giờ. Bây giờ tuy có nhiều lợi thế để thực hiện
chính sách phục vụ đất nước theo đường lối của mình, nhưng chưa thấy CH tỏ thái
độ ngang ngược, ngạo mạn.
Căn cứ
những gì xảy ra hơn một năm rưởi tranh cử và những ngày đầu làm việc, tin rằng
ngoài tổng thống Regan, tổng thống Trump là người có cái nhìn rất sắc bén; ông
đã thấy, đã nói, cũng như đã làm những gì người khác không thấy, không dám nói,
và đã không nhúng tay vào. Phải chăng mắt ông bị loạn sắc, đầu óc bị nhiễm độc nên
mới nhìn gia tài tốt đẹp quá chừng chừng của DC và tổng thống Obama chỗ nào
cũng cần đập dọn và xây lại, khiến cho người ta ghét?
Điều
rất dễ nhìn thấy, ông Trump thành công, hoàn thành công trình tái thiết mang
Hoa Kỳ Vĩ đại, an bình, và đáng tự hào như xưa là điều diễm phúc cho đất nước,
cho dân Hợp chủng quốc. Lẽ thường khi không có tinh thần xây dựng mà chỉ có đảng
phái trên hết thì sự thành công của bên này lại là sự đe dọa của phe kia. Thành
công càng lớn thì sự đe dọa càng lớn. Tùy người nhận định, đây có phải là lý do
chủ yếu khiến ông tổng thống có đường lối canh tân đất nước bị đánh bầm giập từ
khi mới bắt đầu tranh cử đến nay không biết khi nào dứt? Đối phương cùng truyền
thông phe ta còn tiếp tục thay đổi chiến thuật, đánh phá túi bụi, đánh tư cách
cá nhân TT đã lỗi thời, nay bẻ quẹo nội dung chính sách, đánh cả việc làm ăn của
con cháu ông ta, thằng nhỏ 10 tuổi Barron Trump cũng bị đem ra chế giễu.
Con bài đã lật ngữa, DC có một trong hai chọn
lựa. Một là theo lẽ phải thông thường, để cho tổng thống được dân bầu một cách
công bằng, minh bạch một cơ hội lãnh đạo. Hãy tỏ ra tôn trọng lời nói của người
đại diện cho mình - bà Clinton khi chịu thua đã phát biểu với toàn thể người ủng
hộ: “Chúng ta nợ ông Donald Trump một tư
tưởng cởi mở và một cơ hội lãnh đạo” (We owe Donald Trump an open mind and
a chance to lead). DC có cần lắng nghe tiếng nói của đại đa số dân Hoa Kỳ là tôn
trọng, giữ gìn Hiến pháp, tinh hoa văn hoá, giềng mối đạo đạo đức xã hội, tiết
chế bản năng, thay đổi có tiết độ thay vì phiêu lưu chính trị theo một hệ tư tưởng
đã hết thời từ lâu và đặc biệt là nhìn nhận sai lầm, khuyết điểm mà sửa chữa đường
lối phục vụ sao cho hợp với nguyên tắc của chính thể cộng hoà là trở về trung
tâm? Cấp tiến, và cứ cấp tiến đi quá xa về bên trái – cực tả, “chỉ có ta, đảng ta, cấp tiến mới đúng”;
hễ nói khác, làm khác là sai và phải im, không im thì cái gì cũng bể - có phải là cách để hồi phục không? Thứ hai
là cứ thế tiếp tục cùng truyền thông phe ta hạ uy tín, phẩm giá của TT, ngăn chặn
mọi cơ hội phục vụ của chính phủ mới một cách hăng hơn nữa cho đến khi xã hội
phân hoá sâu hơn, người dân phe cấp tiến cực tả thoả mãn hơn, đội quân ô hợp tiên
phong đi đánh phá dữ dằn hơn và sau cùng dân
Mỹ không còn chút cảm tình nào nữa. Như vậy thì được gì?
Một cái nhìn sáng suốt trung
thực về sự sai lầm và lỗi thời của một chủ thuyết cùng với phương thức hành động
của nó là điều thật cần thiết. Đó là áo giáp tránh sự đầu độc của tuyên truyền,
tránh những hành động quá khích, đáng tiếc. Bao giờ và ở đâu cũng vậy, làm thoả
mãn sự thù ghét chỉ là tự hủy hoại từ bên trong cá nhân và tàn phá cả xã hội. Tâm bất thiện, hành vi bất thiện làm
sao có thiện chung? Một cái nhìn trung thực khách quan bao giờ cũng là sức mạnh
tiềm ần, chế thắng thành kiến, ảo vọng để mang lại sự tiến bộ và an lạc.
Vĩnh
Tường
(1) Tweets
I have instructed Homeland Security to check people coming
into our country VERY CAREFULLY. The courts are making the job very difficult!
Just cannot believe a judge would put our country in such
peril. If something happens blame him and court system. People pouring in. Bad!
(2)
No comments